
Ba lần vô địch thế giới và cũng từng đó lần vô địch châu Âu ở cấp đội tuyển quốc gia; trên 10 cúp vô địch trong khuôn khổ UEFA ở cấp câu lạc bộ (trong đó có 6 cúp C1 – Champions League), vậy mà những thành tích ấn tượng này vẫn chưa đủ thuyết phục để mình có thể ham mê bóng đá Đức. Mình thích lối chơi cống hiến và hoa mỹ của Primera Liga. Hoặc nếu bị bắt phải chọn xem thêm một giải đấu khác nữa thì mình cũng sẽ nhắm mắt mà chọn Premier League với phong cách Anh tốc độ và máu lửa. Dù gì đi nữa thì cũng không phải là thứ bóng đá rập khuôn cứng nhắc của người Đức. Ấy vậy mà cuối tuần vừa rồi mình đã dự khán một trận đấu trong khuôn khổ giải vô địch quốc gia Đức (mùa bóng 2006-2007) giữa 2 đội VfL Bochum và HSV Hamburg. Mặc dù đây không phải là một trận đối đầu của 2 đội bóng danh tiếng, tuy nhiên nó đã để lại trong mình khá nhiều ấn tượng và đồng thời khiến mình hiểu được tại sao Bundes Liga lại là 1 trong 4 giải bóng đá hấp dẫn nhất châu Âu.
Trận đấu diễn ra lúc 15h30, thế nhưng mình đã có mặt tại Ruhrstadion từ trước đó 1 tiếng. Công tác an ninh được triển khai rất chu đáo và nghiêm túc, tất cả các cổ động viên đều bị lục soát để đảm bảo không để lọt vào sân bất cứ một dụng cụ nào có thể gây thương tích.
Không khí trong sân lúc này đã bắt đầu nóng, đám đông khán giả đồng thanh hát những bài ca truyền thống của đội bóng cũng như của thành phố Bochum. Các kiểu cờ tung bay khoe sắc trên khán đài, tôi thấy nhiều nhất là cờ của đội chủ nhà, nhưng cũng có cả cờ của Brasil hay thậm là cờ in hình người anh hùng của cách mạng Mỹ Latinh Che Guevara,… Phía dưới sân cỏ, diễn ra các hình thức giải trí có thưởng; một đôi trai gái mới cưới, có lẽ đều là thành viên của CLB cổ động viên, được mời xuống để toàn bộ khán giả vỗ tay chúc mừng;… Tất cả các hoạt động đều được truyền hình trực tiếp tới hai màn hình lớn của sân.
Trước vòng đấu thứ 15 của giải Bundes Liga, VfL Bochum đứng thứ 16 với 12 điểm, HSV Hamburg đứng thứ 17 với 1 điểm ít hơn (trên tổng số 18 đội), như vậy trận đấu hứa hẹn sẽ rất hấp dẫn vì cả 2 đội đều cần chiến thắng để thoát khỏi vị trí của 3 đội phải xuống hạng. Đúng như dự đoán, cuộc đối đầu đã diễn ra khá sôi nổi. Mặc dù xếp dưới, nhưng HSV là một đội bóng khá, họ được tham gia vòng đấu bảng ở Champions League và đã từng một lần vô địch C1 Châu Âu, hơn nữa đội bóng đến từ thành phố cảng Hamburg hiện đang sở hữu 2 ngôi sao quốc tế: tuyển thủ quốc gia Hà Lan Rafael van der Vaart và hậu vệ đội trưởng đội tuyển Archentina Joan Pablo Sorín. Chính vì đẳng cấp và những yếu tố cá nhân vượt trội như vậy nên trong suốt 90 phút, HSV đã thi đấu tốt hơn và liên tục dồn ép đối phương, tuy nhiên VfL Bochum đã tận dụng triệt để yếu tố sân nhà để dành chiến thắng trung cuộc với kết quả 2 – 1. Cả ba bàn thắng đều đẹp mắt, 2 trong số đó đã diễn ra ngay trước mắt mình.
Mình thực sự ấn tượng với phong cách cổ vũ của các cổ động viên Đức. Mình vốn vẫn luôn tự hào vì cổ động viên Việt Nam cũng thuộc loại có máu mặt trong khu vực, thế nhưng điều đó chỉ diễn ra khi cổ vũ đội tuyển quốc gia, trong khi các cổ động viên Đức máu đối với cả đội bóng của thành phố mình, bất kể đội bóng đó chỉ là hạng lông như VfL Bochum. Phong cách cổ vũ của họ mặc dù không hề thiếu chất lửa nhưng lại rất bài bản và có ý thức tổ chức, những câu khích lệ đội nhà hay chế giễu đối phương đều có giai điệu riêng, mà mỗi lần được xướng ra, chúng đều được cả vạn người hưởng ứng tạo nên một dàn hợp xướng khổng lồ, gây hưng phấn cho ngay cả những khán giả như mình, chứ chưa nói đến các cầu thủ trên sân. Cách các cổ động viên chế giễu đối phương cũng rất thú vị, hôm đó mình liên tục nghe thấy các khán giả Bochum hô vang “Saint Pauli”, đây chính là tên của quận đèn đỏ ở Hamburg, một trong những trung tâm mại dâm nổi tiếng nhất Châu Âu. Tuy nhiên đôi lúc mình cũng nghe thấy ai đó gào lên những câu chửi thề thoá mạ cầu thủ đối phương, khiến mình có những cảm giác thật quen thuộc, như thể đang ngồi giữa Mỹ Đình hay Hàng Đẫy vậy.
Không khí trên sân Ruhrstadion hôm đó thực sự đặc biệt, mình cho rằng chính sự nhiệt tình cổ vũ của khán giả nhà đã tiếp thêm sức mạnh để VfL Bochum có thể dành được chiến thắng quan trọng này. Một thống kê gần đây cho biết Bundes Liga là một trong những giải đấu kéo được nhiều khán giả đến sân nhất Châu Âu. Điều đó không những làm tăng doanh thu để đầu tư cho bóng đá mà nó còn là một yếu tố quan trọng trong việc kích thích tinh thần thi đấu của các cầu thủ, chính vì vậy chẳng có gì ngạc nhiên khi ở cả cấp độ đội tuyển quốc gia lẫn CLB, Đức đều đã dành được tất cả các danh hiệu cao quý nhất.

Một điều vô cùng ấn tượng nữa khi kết thúc trận đấu, mình chỉ mất chưa đầy 10 phút để ra khỏi sân và về đến nhà ga chính của thành phố. Theo quan sát của mình, rất nhiều phương tiện giao thông từ bus đến tàu điện ngầm được huy động thêm để vận chuyển khối lượng hành khách hàng vạn người. Hoàn toàn không có cảnh ùn tắc kéo dài như mình đã chứng kiến mỗi lần xem đá bóng ở Mỹ Đình hay Hàng Đẫy. Rõ ràng bóng đá ở đây là một mối quan tâm liên ngành và nó cũng góp phần nhất định trong việc thu hút khán giả đến sân, liệu điều đó có đáng để chúng ta học tập?!
Một trận bóng đá, chỉ 90 phút thôi, nhưng đủ để mình thay đổi quan điểm về bóng đá Đức, cũng như đã đọng lại không ít điều để suy nghĩ. Với mình, nó có vẻ như đã vượt ra khỏi phạm vi của giải trí thông thường. Có lẽ từ giờ mình sẽ cải thiện cuộc sống tinh thần bằng những chuyến đi cổ vũ bóng đá ngoài sân vận động. Tuần sau, trên sân Veltins Arena, sẽ có trận deby vùng Ruhr giữa Shalke 04 và Borussia Dortmund, cầu trời sẽ mua được vé.
Trần Việt
Write a Review
Is this your business?
Claim listing is the best way to manage and protect your business