
Hơn 2 tuần nghỉ Giáng Sinh và năm mới mà không có bất cứ kế hoạch vui chơi, nghỉ ngơi nào. Đa số bạn bè trong hội đàn đúm Nhà Giấy đều đã có kế hoạch riêng, vì thế dịp này có vẻ như là một khoảng thời gian thích hợp để vui thú với bài vở. Tuy nhiên mọi thứ đã thay đổi 180° khi anh em tôi nhận được lời mời đến thành phố Dresden dự lễ giáng sinh cùng một gia đình người Đức, bạn học của ba tôi từ những năm 60. Không hề khách sáo, tôi đã nhận lời, bởi lẽ được đón giáng sinh theo đúng nghi lễ của người phương Tây chính là điều mà cả hai anh em tôi đã mong đợi từ lâu.
Ông Hartmut Messow đón chúng tôi ngay tại đường ray khi tàu vừa đến nhà ga chính của thành phố Dresden. Ông đưa chúng tôi về nhà mình tại một ngôi làng cách trung tâm thành phố khoảng 20 phút đi xe. Thời tiết khá lạnh và nhiều sương, nhiệt độ ngoài trời lúc đó là -1°C, chính vì vậy khi vừa đến nơi, chúng tôi thực sự cảm kích khi được vợ ông, bà Ruth Messow, mời ăn một món súp nóng khá ngon miệng.
Buổi lễ đón Giáng sinh diễn ra sau đó không lâu. Ông Hartmut vào phòng khách thắp đèn cho cây thông Noel, trong khi những người khác hồi hộp chờ đợi ở phía ngoài. Vợ ông giải thích với chúng tôi Giáng sinh là dịp để đoàn tụ gia đình, bà đã nhắc đi nhắc lại rằng ba tôi là một người bạn rất tốt và đó có lẽ là lý do chính để 2 anh em tôi được tiếp đón trọng thị đến vậy. Công việc chuẩn bị hoàn tất, tất cả mọi người ôm hôn nhau và dành cho nhau những lời chúc tốt đẹp nhất. Chúng tôi được mời vào phòng khách, đèn trong phòng đã được tắt để làm nổi bật cây thông được trang trí nến điện, những sợi dây phản quang, những quả bóng tráng bạc nhiều màu sắc, và những que pháo sáng,… tất cả đã tạo nên một cảnh tượng lung linh, huyền ảo nhưng cũng đầy ấm cúng. Được biết cây thông này đã được gia đình trồng suốt hơn 10 năm nay. Bà Ruth nói với chúng tôi, giáng sinh không chỉ kỷ niệm ngày chúa Jesus ra đời, nó còn là một dịp để tôn thờ ánh sáng và tự do, những yếu tố đã giải phóng con người khỏi đêm trường tăm tối. Tất cả im lặng trong tiếng nhạc của bài hát “Silent night”, không khí trang nghiêm nhưng thật xúc động, tôi thấy bà Ruth lau nước mắt, ông Hartmut đến bên và ôm lấy bà thật tình cảm. Giờ thì tôi đã thực sự ý thực được tầm quan trọng của lễ Giáng sinh đối với người phuơng Tây, nó cũng giống như ngày Tết ở Việt Nam vậy.
“Phút mặc niệm” kết thúc, tất cả ra salon ngồi quây quần bên nhau. Chúng tôi trao cho vợ chồng ông Hartmut món quà và bức thư của ba mẹ mình và cùng nhau mở món quà mà ông bà đã chuẩn bị trước cho chúng tôi. Đó đều là những món quà truyền thống của nước Đức: một chiếc quạt chạy bằng hơi nóng của đèn nến (gần giống đèn kéo quân), và một tượng người bằng gỗ sơn màu. Sau đó cả gia đình tụ tập ăn bữa chính chính cho đêm hôm đó. Thực đơn gồm: súp kem, khoai tây nghiền và 3 món thịt nướng khác nhau. Tất cả đều rất ngon miệng. Ăn xong, chúng tôi ngồi trò chuyện thân mật với cả nhà đến quá nửa đêm.
Ngày hôm sau, ông Hartmut đưa chúng tôi đi thăm nơi ba tôi và ông đã sống cùng nhau trong quãng thời gian học tập tại đây, ông cũng dẫn chúng tôi đi thăm trung tâm Dresden với những công trình cổ kính tuyệt đẹp. Tôi sẽ nói nhiều hơn về chuyến đi này trong blog tới. Bữa tối hôm đó diễn ra thật vui vẻ, bà Ruth đóng vai ông già Noel để tặng quà cho con cái mình. Cả 2 người con của ông bà Hartmut đều đã trên 30 tuổi, nhưng khi nhận quà, tất cả đều hứa hẹn sẽ ngoan ngoãn và thậm chí là phải hát khi bị “ông già Noel” yêu cầu. Sau đó ông bà Hartmut cho chúng tôi xem album ảnh của gia đình, trong đó có khá nhiều ảnh ba tôi thời trẻ với những dòng chú thích rất trân trọng. Cả hai anh em tôi thực sự đã rất xúc động trước tình cảm mà gia đình ông bà đã dành cho ba tôi và cho cả gia đình tôi trong giai đoạn khó khăn trước đây.

Chúng tôi chia tay gia đình Messow vào sáng hôm sau, bà Juss đã chuẩn bị sẵn cho anh em tôi đồ ăn trên đường và ông Hartmut lại tiễn chúng tôi ra đến tận đường tàu. Đây chính là lễ giáng sinh tuyệt vời và ấn tượng nhất của tôi (có lẽ là của cả anh Đức nữa). Tôi sẽ mãi mãi trân trọng tình cảm của ông bà, của Maren, của Dirk và cả Oma đã dành cho anh em tôi. Nhất định tôi sẽ trở lại Dresden.
Trần Việt
Write a Review
Is this your business?
Claim listing is the best way to manage and protect your business